Yêu một người trưởng thành

Yêu một người trưởng thành, cũng giống như chuyện bạn bắt đầu học cách thưởng thức sự tinh tế của một tách café pha phin. Mọi thứ sẽ thật chậm rãi, từng giọt một, từng giọt một, nhưng đó là chắt chiu của sự đậm đà, cũng như là phần thưởng cho những người biết kiên nhẫn.



Yêu một người trưởng thành, hiểu rằng chỉ nên là một phần trong thế giới của nhau, chứ đừng là tất cả. Người ta cũng như mình, còn những mối bận tâm cho lứa tuổi đang mang. Gia đình nên đứng đầu, sự nghiệp tiếp theo rồi mới đến chuyện tình cảm. Cũng biết cách đặt người ta vào một vị trí đúng trong sự ưu tiên của mình, không là quan trọng nhất, nhưng là nơi suy nghĩ trôi về khi cần chút bình yên.

Yêu một người trưởng thành, học cách kéo nhau ra khỏi những cuộc vui ồn ã. Không vũ trường, sàn nhảy. Thỉnh thoảng nếu có tiệc tùng cùng đám bạn thân, người ta có thể đi, mình không bận tâm hay ló lắng, sẽ nhanh chóng có một cái hẹn riêng với con bạn lâu ngày chưa gặp. Để rồi cùng một lúc, cả hai nhận được tin nhắn, “Nhớ tranh thủ về sớm nha, mai còn đi làm.” 

Yêu một người trưởng thành, không trông chờ vào những lời hứa. Những thứ nói ra rồi người ta có thể quên rất nhanh. Thứ đáng tin tưởng, là cảm giác an toàn mỗi khi được bên nhau, hay việc người ta bảo, “Ngày mai nhà có đám giỗ, em về phụ anh một tay.” Dù rằng người ta biết mình chẳng giỏi nấu ăn, và sẽ xuống bếp phụ mình từ đầu đến cuối. 

Yêu một người trưởng thành, bạn biết cách tự chăm sóc mình. Nhận ra người ta cần khá nhiều thời gian để ổn định sự nghiệp, bản thân đừng nên trở thành một mối bận tâm khác. Thế là thay vì bắt người ta chở đi ăn, bạn có thể đi một mình và mua thêm 1 phần cho họ. Thay vì trách vì sao họ không quan tâm mình, thì học cách quan tâm gia đình họ. 

Yêu một người trưởng thành, nhận ra dù là yêu cách mấy thì giữa hai người vẫn nên có một khoảng cách nhất định. Khoảng cách ấy không quá xa để người ta lạc nhau, thấy nhau mịt mù trong vô ngàn con người lướt qua. Nhưng cũng chẳng quá gần để khiến đối phương ngộp thở, cần tự giải thoát cho mình ra đến một tình cảm khác thoáng hơn. 

Yêu một người trưởng thành, nhắn tin cho nhau không phải điều bắt buộc. Không có những tin nhắn đại khái như ăn gì, ngủ chưa hay đang làm gì. Có khi cả ngày người ta im lặng, chẳng gặp nhau cũng chẳng có một lời hỏi han, nhưng đến sáng hôm sau ngủ dậy, lại thấy điện thoại có một dòng vỏn vẹn, “Anh đi làm về trễ, em ngủ ngon nhé.” 

Yêu một người trưởng thành, những trận cãi nhau lớn tiếng bỗng dưng là hiếm hoi. Càng giận, người ta càng biết cách để giữ bản thân im lặng. Hiểu rằng những lời nói ra lúc không vui có thể làm tổn thương nhau đến nhường nào. Để rồi trong một buổi tối của vài ngày sau đó, có thể ngồi nhìn nhau mỉm cười, “ừ thì lúc đó cả hai cùng sai.”

Yêu một người trưởng thành, học được cách chia sẻ trong những thứ nhỏ nhặt nhất. Có khi đi ăn, người ta trả xong thì đến lúc coi phim, mình lại chủ động mời. Đâu khó khăn gì để hiểu ai cũng cần sống như ai, và khi đã yêu, có nghĩa là chấp nhận cùng nhau chia sẻ chứ không phải biến mình thành một phần gánh nặng cho đối phương.

Yêu một người trưởng thành, biết cách tôn trọng phần quá khứ của nhau. Người tốt nào mà chẳng có quá khứ, cũng như kẻ xấu nào thì cũng có tương lai. Nếu có nhắc chuyện cũ, cũng chỉ như hai người bạn chia sẻ về những kỷ niệm đã qua, thỉnh thoảng nghe xong, lại thốt lên một câu, “Cô ta yêu anh tốt thật, nhưng em sẽ yêu anh theo cách riêng của em.”

Yêu một người trưởng thành, ghen bỗng dưng là một thứ xa xí phẩm. Không phải không có, nhưng nếu có thì đúng lúc đúng người. Cơn ghen cũng không nước mắt, không tiếng hét la, chỉ là một nụ cười, một câu nói rất nhẹ nhưng làm cả hai cùng đau, “Có lẽ em đã đặt quá nhiều tin tưởng nơi anh.” Và thường, người ta sẽ hiểu đâu là thứ mình cần phải giữ lại.

Yêu một người trưởng thành, bạn chẳng còn hứng thú muốn cùng người ta đi ăn những món lề đường, hàng quán. Chỉ muốn chiều muộn về nhà, ghé ngang chợ, chọn vài thứ còn tươi xanh, nấu một bữa đơn giản nhưng ngọt ngào tình cảm, nhắn cho người ta một cái tin lát đi làm về nhớ ghé qua ăn cơm, rồi chọn một đĩa phim và coi cùng nhau là được.

Yêu một người trưởng thành, cũng có đôi lúc thấy bản thân muốn yêu chiều như con nít. Trong rạp vắng, hai bàn tay vẫn khe khẽ tìm nhau, hay trong một vở kịch sân khấu, khi ánh đèn tắt chuyển cảnh, môi người ta lướt qua rất vội trên má mình. Nói dối một chút, “anh kỳ quá” nhưng trong lòng lúc ấy thì lại vui, hóa ra hắn cũng còn con nít lắm.

Yêu một người trưởng thành, nếu có chia tay, vẫn còn là bạn. Biết rằng đã đến lúc không còn có thể chung đường, nên nhẹ nhàng mỉm cười để người ta đi, mình cũng cần có đường riêng cho mình. Nếu có còn gặp lại, sẽ gọi nhau là cố nhân. Hay nếu như nhận được tấm thiệp ghi tên người ta và một người xa lạ, sẽ bình thản mở tủ quần áo, chọn một bộ đồ thật đẹp và đến chung vui.

Vì yêu một người trưởng thành, bản thân ta cũng đã phải là một người trưởng thành thật sự.

ST
Share on Google Plus

VỀ Unknown

ĐẶC SẢN NGON VÀ LẠ THY VÂN: Chả Bò Đà Nẵng Thy Vân, Giò Me Nghệ An, Bò Một Nắng, Nai Một Nắng, Tôm Một Nắng, Mực Một Nắng, Gân Bò - Nai Một Nắng, Cá Thu Một Nắng, Mực Khô Cao Cấp, Chân Giò Muối Xông Khói, Thịt Trâu Gác Bếp, đặc sản vùng miền,... http://chabochinhieudanang.vn/ - http://www.dacsanthyvan.com/
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

XEM NHIỀU NHẤT

XEM NHIỀU NHẤT TRONG THÁNG