Tình yêu là sự yếu đuối cao quý nhất của tinh thần.
Anh à! Khi em không thể biết chắc được tình cảm thật của mình thì nỗi đau chính là câu trả lời.
Yêu là chết trong lòng một ít. Và có một sự thật là em vẫn nhớ anh - một người mà em không thể nắm giữ. Em nhớ anh - cái nắm tay bất chợt trong cơn mưa vội vã, em ghét anh nụ cười tỏa nắng trước mọi cơn mưa...
Anh và em cùng làm việc một tổng công ty nhưng khác bộ phận, Và nơi làm việc của chúng ta cách nhau tới mấy tòa nhà.
Ngày đầu tiên ta gặp nhau là lần đầu em đi qua trụ sở chính để lấy bản báo cáo công việc từ phòng kế hoạch, em nhìn thấy anh một chàng trai súp lơ với khuôn mặt góc cạnh, đôi mắt lém lỉnh như liếc ngang, liếc dọc.
- Này cô, dây giầy tuột rồi kia.
Anh tỉnh bơ lướt qua và em không khỏi ngượng chín mặt. Em vừa đi vừa lẩm bẩm thầm mắng con người vô duyên như anh đó.
- Xin lỗi, tôi muốn gặp anh Quang để lấy bản báo cáo.
- Là tôi đây.
- Dạ, là anh sao.
- Đúng là tôi đây cô nàng dây giày.
Oh my god, cả phòng kế hoạch của anh cười ầm lên và đích thị là anh vừa mới nói một thứ gì đó rất mơ hồ về em
Lần thứ hai, ta gặp nhau. Em đi ngược chiều anh, anh lướt qua em như anh vẫn vốn lướt ngang qua bao dòng đời xa lạ khác. Còn em, thì em vẫn nhớ mãi ánh mắt đáng ghét của anh chàng súp lơ là anh đó
Lần thứ ba, em gặp anh đó là lúc anh đang ngặt nghẽo trên ban công tầng hai cười thả ga và vô lối như thể vừa mới bắn rơi được mặt trời. Em ngước mắt lên, anh đưa mắt xuống, bốn mắt ta chạm nhau, anh liền tắt nắng. Và hình như đây là lần đầu tiên em cảm được thế nào là nụ cười tỏa nắng.
- Ah, đây là lần thứ ba ta gặp nhau trong ba ngày liền đó
- Ba lần sao....
- Ừ, đúng.
- Ồ, hóa ra anh ta cũng để ý đến mình thế mà hôm trước giả bộ lạnh lùng thế. Em đắc chí, cười thầm.
- Em mắc chứng độc thoại nội tâm à, công chúa.
- Công chúa.
- Ù, em đáng yêu như một công chúa mà. Anh lém lỉnh nháy mắt, rời đi.
Thế đó, anh chàng súp lơ của em khi đó thật đáng yêu.
....
Sau lần đó, anh từ văn phòng chính chuyển xuống phòng kế hoạch nhà máy là nơi em làm việc để thị sát. Vốn ba lần gặp mặt và một mối thâm giao (anh nói thế), anh quan tâm em, ân cần với em và luôn cùng với em trong bất kì kế hoạch dã ngoại nào mà em là người tổ chức cho toàn bộ nhân viên nhà máy nhân dịp hè. Và cứ thế em và anh trở nên thân thiết, kéo theo bao mối gán ghép của đồng nghiệp.
....
Một ngày cuối tuần, bầu trời mùa hạ yên ả lạ lùng, nắng nhẹ và trong xanh như ngọc, thật đẹp cho một cuộc thăm thú bãi biển An Bàng- Quảng Nam và dĩ nhiên em lại là hướng dẫn viên du lịch ở đây rồi, Ngồi trên xe ô tô em dõng dạc giới thiệu.
Kính thưa quý vị, tôi xin trân trọng thông báo đây là chuyến du lịch có kinh phí lớn nhất của tông công ty chúng ta...
Mới chỉ nói đến đây, mọi người đã vỗ tay ầm ĩ
Mới chỉ nói đến đây, mọi người đã vỗ tay ầm ĩ
- Thích quá, đúng là có người quen có khác. Mai Trang, em giỏi lắm.
- Mai Trang em là number one...
- Hoan hô Mai Trang... Nhờ có em mà phòng ta có chuyến du lịch hạng vip..
- Không cần phải tour đâu, lại đây Mai Trang..
Những tiéng khen ngợi, những tiếng mời gọi, em phấn khởi cười tít mắt. Anh ngước nhìn em trìu mến và ra hiệu em lại đó ngồi.
- Sao, cả tháng nay được đi biển cô thích chứ, anh ghen ty với cô quá đó.
- Trời ơi, thích gì chứ, em sắp thành người châu Phi rồi.
Em nói chưa dứt anh quay sang nhìn em cười ngặt nghẽo. Anh thật là đáng ghét. Nhưng... em thích anh như thế lắm.
Đúng 9h sáng cả đoàn đặt chân xuống An Bàng- Hội An - Quảng Nam.
Bãi biển An Bàng, thuộc phường Cẩm An, nằm cách trung tâm phố cổ Hội An khoảng 3 km về phía Đông; có chiều dài khoảng 4 km với cảnh quan tự nhiên trong lành và thảm thực vật khá đa dạng. Ở An Bàng, điều lôi cuốn với du khách nhất là những bờ cát trắng, mịn màng; những hàng dương xanh, bụi dứa già đan kín bãi biển... Nước ở An Bàng rất trong và xanh, sóng biển dịu nhẹ. Với những đặc điểm hấp dẫn trên, trang CNNGo đã xếp cửa biển An Bàng là 1 trong 50 điểm du lịch biển đẹp nhất thế giới.
Em lập tức phát ra như một cái máy phát đoạn giới thiệu coppy từ trên mạng mà không hay rằng mọi người đã rời đi.
- Có lẽ em đã mắc bệnh nghề nghiệp rồi.
Anh thì thầm bên tai em.
- May quá vẫn còn anh.
Thế là em và anh mượn cớ câu giờ lùi lại đi chơi riêng như một couple... Em đã nghĩ thế.
.......
- Sau chuyến du lịch, mắt đã nở hoa à cô em.
Tiếng chị đồng nghiệp vang lên khiến em giật mình. Em phút chốc đỏ bừng mặt, cười trừ và liền cúi xuống làm việc, trong lòng vẫn vương vấn nghĩ về chuyện sáng nay.
Hôm nay trời mưa to quá, mỗi lần trời mưa là cực hình với cô nàng chuyên đi làm sát giờ như em. Nhà xe đã xuống cấp và có nhiều vết lầy dễ trượt. Và em ngốc lắm, đến nỗi suýt nữa làm mồi cho đầm lầy tử thần ấy. Trong phút chốc em mất thăng bằng và có một bàn tay bất chợt chộp lấy bàn tay em trước khi em kịp chới với. Đó là anh- súp lơ cười tỏa nắng. À anh mới duỗi mái tóc xoăn tít, anh không còn là súp lơ nữa. Một tay anh vẫn giữ em và ánh mắt anh nhìn em trìu mến, Em bỗng chốc đỏ mặt, có một sự rung động không hề nhẹ trong trái tim em. Và kể từ lần đó, mỗi khi có cơ hội anh luôn nắm chặt tay em không rời... vì anh kêu tay em mềm yếu quá
Và cứ thế, em bắt đầu thích anh, em bắt đầu thích mỗi giờ ăn trưa anh lướt qua em vội vàng nhưng đủ thời gian để anh thì thầm rằng tan làm chờ anh về cùng nhé,
Em bắt đầu nhớ anh, em nhớ những tin nhắn anh chúc ngủ ngon ba chữ cộc lốc nhưng đều đặn và duy nhất mỗi ngày một tin. Và những hôm, tin nhắn out khỏi vòng kiểm soát, đêm đó dường như em không thể ngủ nổi....
Anh nhớ em, anh chỉ muốn được yêu em mà thôi.. Đó là lời anh nói trong một buổi chiều đầu thu tan làm về sớm chớm mùi hương sữa thơm nồng. Gió se se lạnh thổi bùng lên cái nóng rực trên đôi má em ửng hồng. Em e thẹn nép xuống đôi vai anh gầy nhưng săn chắc, em không nói gì, anh không nói gì, ta không nói gì lặng im mặc cho màn đêm buông xuống nơi đầu phố.
....
Nhưng kể từ hôm đó anh không còn nhắn tin chúc em ngủ ngon nữa. Anh như một gã phù thủy biến mất khỏi cuộc đời em khi đã đánh cắp được trái tim công chúa. Em thổn thức không yên. Em không hiểu, em không thể hiểu, em phân tích nội tâm và càng không thể biết anh đang nghĩ gì.
Một ngày
...........
Hai ngày
.........................
Rồi ba ngày
...........................................
Anh gặp em, em gặp anh, ta gặp nhau và trái đất vẫn tròn như xưa.
Em lặng lẽ đi về nơi phía cuối hành lang của tòa nhà.
.......
Rồi có một hôm, trời đang nắng bỗng vô cớ đổi cơn, mưa rào rào và có sấm.
Tiếng mưa rơi lộp bộp, xào xào trước mái hiên lợp tấm fibro mà em đang trú. Như nhận ra nơi ẩn náu lý tưởng, mọi người ồ ạt tấn công về phía em. Trong phút chốc em mất thăng bằng, trong phút thoáng có một bàn tay khác bất chợt chộp lấy bàn tay em trước khi em kịp chới với.
- Này chị, chị có sao không, chị gái, chị gái ơi...
Tiếng cô gái nhỏ gọi thất thanh, tiếng sấm rền vang một cái em giật mình quay lại, nơi đằng sau lưng em đang có một bàn tay trong bàn tay khác, một ánh mắt dịu dàng say đắm với ánh mắt khác, một nụ cười nắng tỏa với một nụ cười khác.. Đó là anh.. với cô gái nhỏ, cô gái đó là nhân viên mới được ký hợp đồng chính thức phòng kinh doanh. Mưa... ào ạt tuôn.
Mưa bắt đầu rơi nhẹ hạt dần, người người bắt đầu tỏa ra các con phố có nắng...
Một tháng, hai tháng, ba tháng... em gặp anh. Anh từ đằng sau vượt qua em nháy mắt tinh nghịch và giật nhẹ tay em một cái...Có chút phẫn nộ, có chút ghen tuông, có chút hờn trách và nhiều cái chới với trong lòng. Chỉ mất 3 ngày để thân quen với một người nhưng phải mất 3 tháng em mới thôi suy nghĩ về anh, người mà em không thể nắm giữ. Đời không như là mơ, nên đời thường giết chết mộng mơ. Em bước vội vã lên trên sân thượng của tòa nhà, gió mùa thu man mác mang chút cay cay của hương hoa sữa cuối mùa...
...
..... ..... .....
....
Vậy là bấy lâu nay, chỉ có mình em tự ảo tưởng tự rung động và xao xuyến với anh - một củ súp lơ lãng tử... Phải chăng, khi yêu người ta trở nên mù quáng, nhìn gà hóa quốc. Là em quá ngốc nghếch viễn tưởng một tình yêu như đẹp như phim, phải không anh.
Có lẽ, câu chuyện này của em đối với ai đó thật tầm thường và vô vị nhưng đối với em sẽ nó đã là những rung động rất thật. Tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở, em mong thời gian qua đi, em sẽ quên hết những gì anh đã nói, đã làm, nhưng em sẽ không quên cảm giác mà anh đã đem lại cho em, những khoảnh khắc yêu thương ít ỏi, em sẽ luôn giữ nó ở một góc nhỏ trong trái tim ngốc nghếch này.
ST
0 nhận xét:
Đăng nhận xét