Đi Tìm Hạnh Phúc


Tôi ngâm mình trong bồn tắm đã quá lâu và có lẽ sẽ cứ nằm thế nếu nhu không có tiếng chuông cửa vang lên nhiều hồi.Quấn khăn tắm một cách uể oải,tôi loẹt quẹt bước ra phía cửa.Trước mặt tôi là một người giao pizza

- Xin lỗi chị có phải là Thanh không?
- Vâng, nhưng tôi không gọi pizza
- Có người gọi cho chị.Chị cầm lấy đi ạ!


Tôi mở hộp pizza,bên trong không có mảnh giấy nào,chẳng biết là ai đã gửi cho mình.Tôi cũng không quan tâm nữa và tống hộp bánh vào trong tủ lạnh.

Người ta bảo khi con người ta trong lòng đang có giông bão, trong lòng đang không yên ổn thì gọt táo,vỏ của nó sẽ đứt liên tục. Nhưng tôi gọt được sáu quả rồi mà vỏ của chúng vẫn xếp được lại thành những bông hoa.

Tôi mở tủ lạnh,rót nước vải ép vào hai cốc và đặt trên bàn.Mở CD của Akon. Và giật mình ngồi bệt xuống đất khi nhận ra mình đang bày những món người yêu mình thích,mở chiếc đĩa người yêu hay nghe khi tới đây.Tất cả giống như một cuộc hẹn,chỉ có điều… Nhân vật nam chính đã rời bỏ tôi cách đây 2 tuần 3 ngày 11 giờ.

Chúng tôi yêu nhau được 7 tháng 12 ngày.Và lí do chia tay chỉ đơn giản là anh ấy không tự tin khi bên tôi,tôi không được xinh như những người bạn gái khác của bạn anh ấy.Chỉ có thế thôi.Tôi cũng không níu kéo gì.Những kỷ niệm,những niềm vui,những gì tôi đã mang đến cho anh,cũng không níu kéo anh. Rồi anh ra đi! Ngày đầu tiên tôi khóc lóc,giam mình trong nhà. Từ ngày thứ hai trở đi,tôi lặng lẽ và làm gì cũng liên quan đến anh.Tôi có cảm giác mình bị giật lấy hạnh phúc trong tay và giờ không biết phải tìm nó ở đâu.

Chuông cửa vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi. Tôi không định ra mở cửa nhưng rồi vẫn bước ra.Lại là cái anh giao pizza hôm trước.

- Chị lại được gửi pizza
- Có thể cho tôi biết là ai gửi được không?
- Tôi cũng không rõ,tôi chỉ đi giao bánh.Lần sau tôi sẽ để ý giúp chị
- Vẫn còn lần sau nữa cơ à…Thú vị nhỉ!…Cảm ơn nhé!

Tôi quẳng luôn hộp bánh vào tủ lạnh mà chẳng cần mở ra.Tôi vào giường và đi ngủ…Cứ nhắm mắt lại như thế cho tới khi không nghe thấy những tiếng động xung quanh nữa.

Tôi mở di động lên sau một tuần tắt máy.Có hai cái tin nhắn của cô bạn rủ đi xem phim, một tin nhắn của thằng bạn thân hỏi đã có chuyện gì xảy ra với tôi và hai cái tin nhắn của hai người anh kết nghĩa nói rằng thấy người yêu tôi ôm một cô gái khác.Thế là tôi ngồi khóc.Thật điên rồ!Nước mắt cho một kẻ đã phản bội tôi!

Thằng bạn thân kéo bằng được tôi đi xem phim.Là phim hài, một phim hài chính cống.Vậy mà tôi ngồi khóc từ đầu đến cuối phim. Vừa khóc lại vừa mắng thầm mình “Đồ con gái uỷ mị”. Và có lẽ nhìn thấy tôi như vậy,nên gần về cuối phim,tôi không nghe thấy tiếng cười của thằng bạn tôi nữa.

- Này,kem socola cho tinh thần phấn chấn! – thằng bạn đưa que kem cho tôi
- Anh ấy thích ăn kem này mày ạ!

Nó giật lấy que kem và cho một em bé ăn xin đang đi qua,rồi mua cho tôi kem vani

- Anh ấy cũng thích kem vani – Tôi vẫn tiếp

Nó tiếp tục giật lấy que kem và nói:

- Mày nhịn đi
- Tao vẫn thường thế khi anh ấy ăn một lúc cả kem của anh ấy lẫn kem của tao.
- Mày bệnh rồi đấy – thằng bạn tôi cau mày
- Phải!Tao bệnh nặng ấy chứ!Sao không bệnh được khi hạnh phúc của tao rơi đâu mất rồi – Tôi gào lên
- Mày sẽ phải sống thế nào đây?
- Tao không biết nữa…
- Làm quái có ai sống với niềm đau và quá khứ bao giờ.

Tôi về nhà.Bật độc một chiếc đèn bàn.Đập vỡ ly thuỷ tinh và lấy những mảnh vỡ cào vào tay mình…Máu từ từ tuôn ra,nhưng tôi không thấy đau ở đó,mà cứ buốt từ tận trong tim.Tôi đã cố, nhưng không thấy nỗi đau ở đâu đau đớn hơn ở tim mình…

Chuông cửa lại vang lên.Tôi nhìn ra chiếc cửa không đóng khi mình bước vào nhà.Lại là anh chàng giao bánh pizza.Tôi cứ nhìn,nước mắt cứ rơi,máu cứ chảy.Anh ta chạy vào nhà,quẳng hộp bánh lên ghế và liên mồm hỏi tôi:

- Băng gạc chị để đâu?

Tôi không trả lời nhưng cậu ấy vẫn tìm ra và băng tay tôi lại. Người tôi run lên bần bật như thể đã mất máu quá nhiều.Tôi không nói được câu gì,cũng chẳng làm được hành động gì.

- Chị mới chia tay bạn trai à?
- ….
- Nếu thế thì chả đáng chút nào
- ….
- Cũng chả giống chị chút nào
- ….
- Em thấy lúc nào chị cũng tươi vui,lúc nào chị cũng tràn đầy sức sống. Thế mà bây giờ…trông chị…thảm hại lắm!
- ….
- Em có thể đến đây chơi với chị mỗi khi rảnh được không?
- ….
- Im lặng là đồng ý nhé! Em về đây.Chị ăn pizza đi. Chào chị!

Nói rồi cậu ấy đi về,để lại tôi ngồi trong ánh đèn chói chang cậy ấy bật khi vào đây,để lại tôi ngồi ở sàn nhà sạch sẽ mà những mảnh vỡ cậu ấy đã dọn sạch.

*

- Cậu uống cà phê đi – Tôi đưa cho Hoàng – người hay đưa pizza đến nhà tôi – tách cà phê nóng hổi
- Chị sống một mình à?
- Ừ.Bố mẹ tôi ở Sài Gòn cơ.Thế cậu?
- À…Bố mẹ em ở đây,em cũng ở đây
- Cậu biết tôi à?
- Ừ.Bạn của em là em trai bạn chị,chị Hà ấy.Em hay tới đấy chơi và thỉnh thoảng gặp chị
- Thế à…Cậu thấy tôi có xinh không?
- Chị không xinh thì còn ai xinh
- Cậu nói giống người yêu tôi quá.Anh ấy cũng đã nói vậy và rồi anh ấy đã ra đi
- ….
- Vì tôi không xinh…Hay là tôi phải đi phẫu thuật thẩm mỹ nhỉ…Như thế may ra mới thấy hạnh phúc
- Ai bảo chị xinh mới có hạnh phúc?
- Trải nghiệm của tôi
- Thế thì chị nhầm rồi.Hạnh phúc đơn giản lắm.Nó xuất hiện ở những điều giản dị,gần gũi đến nỗi rất dễ chạm vào nó, nhưng đôi khi con người ta lại cứ chạy theo những cái xa vời mà để tuột hạnh phúc của riêng mình ở phía sau
- Cậu thì biết cái gì
- Em biết nhiều thứ,ít ra thì biết yêu bản thân mình,không hành hạ mình,biết đứng dậy,biết mỉm cười bước tiếp,biết là nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua.
- Cậu bao nhiêu tuổi?
- 22.Còn chị?
- Tôi 23

*

Sau một thời gian thân nhau,tôi ra ngoài chơi với Hoàng. Chúng tôi đi trượt patin.Vui và rất thú vị.Tôi cười nhiều đến mức tưởng khản giọng.

Trên đường về tôi gặp người yêu cũ của mình đang đi cùng nhóm bạn của anh ấy.Tôi bước chậm lại,cảm giác hơi nghẹt thở. Hoàng nắm lấy tay tôi siết chặt và kéo đi qua đám người ấy. Tới chỗ khuất,cậu ấy thả tay tôi ra và cười:

- Xem ra chị vẫn yêu anh ấy...
- Rồi cậu sẽ nói yêu tôi phải không? – Tôi nói vô thức
- Cái gì cơ?
- Rồi cậu sẽ yêu tôi 7 tháng 12 ngày…
- Chị sao đấy?
- Sau đó nói tôi không xinh thì ai xinh,nói rằng thấy hạnh phúc khi bên tôi
- ….
- Rồi bỏ tôi vì tôi kém hấp dẫn,tôi đã không khiến cậu tự hào,hãnh diện khi đi bên cạnh tôi.Đúng không?

Tôi nói tới đó thì nước mắt rớt ra.Tôi để Hoàng đứng đó ngơ ngẩn,còn mình thì chạy về nhà. Tôi mở ngăn kéo bàn…Rất nhiều ảnh tôi và người yêu cũ chụp với nhau.Tôi xé và đốt hết chúng đi.Ngọn lửa bùng lên thiêu rụi tất cả.Có cảm giác như nó đang thiêu cả con người cũ nát trong tôi, thiêu chết một tình yêu không đáng có.

Máy điện thoại rung lên báo có tin nhắn.Là của Hoàng: “Rất có thể Thượng Đế muốn chúng ta gặp những người mà chúng ta không mong muốn,trước khi gặp được người mà ta mong đợi.Để rồi sau cùng,khi gặp được người ấy,chúng ta mới biết món quà đó là quý giá biết nhường nào”

*

Tôi và Hoàng đứng trên tầng 26 của toà nhà tôi ở.Gió mát lộng. Nhìn từ trên cao xuống dưới,có cảm giác rất dễ chịu và thanh thản.

- Hình như chị chưa lên đây bao giờ
- Ừ!
- Bỗng dưng em cũng muốn được yêu
- Tình yêu chỉ đẹp vài tháng đầu thôi.Cậu vướng vào làm gì cho khổ?
- Chị là người hạnh phúc đấy chứ!
- Tôi vẫn đang đi tìm…
- Ít ra chị phải cảm thấy hạnh phúc vì đã nếm đủ mùi của tình yêu.Có những người thậm chí còn chưa được thế.

Nói rồi Hoàng cầm vào cổ tay tôi,reo lên như một đứa trẻ:

- Vết cào lần trước lành rồi này chị!
- Dĩ nhiên.Có gì mà cậu lạ thế.
- Chị không thấy à? Vết thương nào rồi cũng sẽ lành.
- Hạnh phúc liệu có lành lại không?
- ….
- Xấu cũng là một cái tội cậu ạ!
- Có những người không mù nhưng họ lại không nhìn thấy...
- ….
- Nếu em đưa cho chị hạnh phúc,chị có nhận nó không?
- Gì cơ?
- Đáng ra chị phải thấy hạnh phúc rồi chứ.Hạnh phúc đích thực là làm cho người khác hạnh phúc.Chị đã làm cho em thấy hạnh phúc trong suốt thời gian qua, và cả bây giờ nữa… Em chẳng biết nói gì cả,nhưng…chị giống một thiên thần.

Nói rồi Hoàng quay người đi.Tôi đứng nhìn mãi theo cái dáng mảnh khảnh ấy cho tới khi nó khuất vào thang máy. Hình như hạnh phúc đang bao lấy tôi bằng những cơn gió.Tôi nhắm mắt. Hít căng lồng ngực và có cái gì đó thúc giục tôi mỉm cười, đuổi theo hạnh phúc của mình….


ST
Share on Google Plus

VỀ Unknown

ĐẶC SẢN NGON VÀ LẠ THY VÂN: Chả Bò Đà Nẵng Thy Vân, Giò Me Nghệ An, Bò Một Nắng, Nai Một Nắng, Tôm Một Nắng, Mực Một Nắng, Gân Bò - Nai Một Nắng, Cá Thu Một Nắng, Mực Khô Cao Cấp, Chân Giò Muối Xông Khói, Thịt Trâu Gác Bếp, đặc sản vùng miền,... http://chabochinhieudanang.vn/ - http://www.dacsanthyvan.com/
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

XEM NHIỀU NHẤT

XEM NHIỀU NHẤT TRONG THÁNG