♥ Tâm sự của những đồ vật bị bỏ đi ♥

Tại bãi chứa rác ở thành phố nọ.......
    Chiếc giường cũ kỹ lên tiếng nói :
          - Con người thật chẵng ra làm sao cả, lúc cần dùng dến tôi thì âu yếm, nâng niu, còn khi tôi đã hết giá trị thì vứt bỏ tôi không một cách thương tiếc. Nhìn tôi bây giờ chẵng khác gì một tên ăn mày : thân thể mục nát, gần  gãy nữa chứ, bụi bặm cứ bám lên mình tôi, chân tôi như sắp đứt ra rồi này.

    Cái ti vi gần đó tiếp lời:
           - Tôi có hơn gì cậu đâu. Lúc mới 'tậu' tôi về nhà, tôi được con người quý mến khôn xiết. Vậy mà mới đây, cuộc sống hiện đại cho ra những ti vi màn hình mỏng, đồ họa, chất lượng tuyệt đẹp với những đường nét hoàn hảo thì họ chẵng còn nhớ gì đến tôi nữa. Hồi ấy, tôi cung cấp cho họ những tin tức hằng ngày, là nơi để họ xem phim, nghe nhạc giải trí mỗi khi mệt mỏi, căng thẳng. Nghĩ lại bây giờ tôi thấy tủi cho bản thân mình quá đi thôi.
   
   
Chiếc giường buồn rầu nói :
   - Anh còn may mắn hơn tôi. Anh không thiệt hại gì về thể xác. Còn tôi thì không được như thế. Khi tôi sống ở nhà con người, lũ trẻ con hằng ngày  hành hạ tôi. Chúng leo lên mình tôi nhảy múa, đùa giỡn, nhún nhảy thỏa thích. Những hành động đó làm cơ thể tôi đau đớn như muốn khóc. Tôi bảo chúng dừng lại nhưng chúng làm sao nghe được tôi nói. Tôi đành im lặng chịu trận suốt hàng giờ đồng hồ. Chưa hết đâu, rồi khi con người tức giận, buồn bực trong lòng thì tôi phải hứng chịu tất cả. Họ đập gối lên lưng tôi, gào thét đủ thứ làm tôi đau nhức cả tai. Anh nghĩ xem, như vậy thì làm sao tôi không thân tàn ma dại như thế này.
 
Chiếc giường và cái ti vi ngồi tâm sự, kể lễ về cuộc đời mình mà không hề hay biết có người đã nghe hết câu chuyện. Đó là chị cặp sách. Chị ra bèn tham gia vào:
   - Ôi dào, chúng ta như nhau cả thôi, là những người đồng cảnh ngộ. Con người ai lại không như thế. Chúng ta chẵng ai hơn ai cả, ai cũng có nỗi khổ tâm riêng của mỗi người. Các cậu nói đúng lắm. Khi có những thứ tốt hơn, đẹp hơn, mới hơn thì chúng  ta xem như đồ thừa thải. Tôi cũng như các cậu . Tôi đồng hành cùng con người, nhất là lứa tuổi học sinh. Tôi giúp các bạn ấy mang sách vở đến trường, là công cụ che nắng che mưa khi các bạn không đem mũ, dù... Dù mưa nắng, thời tiết khắc nghiệt thế nào thì tôi vẫn làm tròn trách nhiệm của mình. Âý vậy mà khi  các bạn học sinh thấy những chiếc cặp đẹp, đẽ thương thì vòi vĩnh bố mẹ mua cho mình. Vì vậy các bạn bỏ tôi vào một góc, tôi bị chìm trong quên lãng. Thời gian dần qua đi thì  chỗ trú ngụ tiếp theo của tôi là bài phế liệu... 
 
 
Bác xe đạp ho khụ khụ và ôn tồn bảo :
  - Bác xin lỗi vì đã xen vào chuyện các cháu. Bác hiểu nỗi lòng của các cháu vì bác đã trải qua rồi. Bác ngày càng cũ kỹ và lỗi mốt nên ít người chuộng sử dụng bác, thay vào đó là xe đạp điện, xe máy điện.... Nhưng không vì thế mà bác buồn vì bác đã cống hiến cho con người nhiều thứ như chở họ đến nơi họ cần đến, là nơi để họ giãi bày nỗi lòng. Bác không cần họ phải nhớ đến bác, bác vẫn hạnh phúc vì công việc của mình thật âm thầm và lặng lẽ. Ông bà ta có câu : '' Có mới nới cũ'' quả không sai. Một khi bác cháu ta quá cũ kỹ rồi thì họ phải chọn thứ tốt hơn cho cuộc sống của họ. Con người không dành đoạn bỏ rơi các cháu mà không có lý do đâu. Và vì thế các cháu đừng buồn, bác cháu ta cũng sẽ được tái sử dụng , chúng ta vẫn có cơ hội cống hiến cho con người, đúng không các cháu?
 
 Cả ba cùng đồng thanh:
    - Chúng cháu cảm ơn bác ạ, nhờ bác mà chúng cháu đã cám thấy khá hơn, không buồn bã, tủi thân cho cuộc đời mình nữa. Và bây giờ chúng cháu cảm thấy yêu đời hơn rất nhiều ạ..........
 
                                                                ~ ♥~   THE END ~♥~

BÀI HỌC BẠN RÚT RA TỪ CÂU CHUYỆN NÀY?
    Tái bút: Những vật tưởng chừng vô tri vô giác nhưng đều có tâm hồn riêng, cảm xúc riêng. Chúng đều phục vụ tốt cho cuộc sống bạn. Hãy biết cách giữ gìn và yêu thương những sự vật quanh ta. Hãy lưu giữ khoảnh khắc cảm xúc đáng nhớ với chúng. Đừng để một khi ta khi vứt bỏ chúng rồi thì ta mời cảm thấy nhớ và muốn chúng quay về. Hãy luôn hoài niệm về chúng và đừng để chúng chìm vào trong quên lãng. Nếu bạn làm như vậy, bạn sẽ vô tình làm tổn thương chúng đấy :)


ST
Share on Google Plus

VỀ Unknown

ĐẶC SẢN NGON VÀ LẠ THY VÂN: Chả Bò Đà Nẵng Thy Vân, Giò Me Nghệ An, Bò Một Nắng, Nai Một Nắng, Tôm Một Nắng, Mực Một Nắng, Gân Bò - Nai Một Nắng, Cá Thu Một Nắng, Mực Khô Cao Cấp, Chân Giò Muối Xông Khói, Thịt Trâu Gác Bếp, đặc sản vùng miền,... http://chabochinhieudanang.vn/ - http://www.dacsanthyvan.com/
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

XEM NHIỀU NHẤT

XEM NHIỀU NHẤT TRONG THÁNG